遲來的正義不是正義——先轉換後懲處,勿讓程序時間助資為虐 記者會

伊莎貝爾的越南移工,在農曆年前,克復重重障礙,連線在勞動部前開了記者會(爭議內容詳2022/01/24 記者會新聞稿:https://ppt.cc/fygdkx ),要求勞動部盡速讓權利已被侵害的移工轉換。至今已再過了一個月,轉換仍無任何進展。勞方質疑,勞政主管機關這麼長的「調查程序」,不僅沒有還給移工正義,反倒實際上幫助了違法的資方。因為長時間無薪的壓力,很容易使移工投降給要移工承認雇主沒有違法才簽同意轉換的資方。

Trước Tết Nguyên đán, công nhân nhập cư Việt Nam của Isabel, đã vượt qua nhiều trở ngại tổ chức họp báo online trước Bộ Lao động (nội dung vụ tranh chấp được nêu chi tiết trong buổi họp báo thông cáo báo chí ngày 2022/01/24: https: // ppt.cc/fygdkx ), yêu cầu Bộ Lao động chuyển đổi người lao động nhập đã bị xâm phạm quyền lợi càng sớm càng tốt. Đã một tháng trôi qua và việc chuyển đổi vẫn không có bất kỳ tiến triển nào. Phía lao động đặt câu hỏi rằng một “quá trình điều tra” dài như vậy của cơ quan quản lý lao động không những không trả lại công bằng cho người lao động nhập cư mà còn thực sự tiếp tay cho những người sử dụng lao động bất hợp pháp. Do áp lực không lương trong một thời gian dài, người lao động nhập cư rất dễ đầu hàng trước người sử dụng lao động và phải thừa nhận rằng người sử dụng lao động không vi phạm pháp luật mới được ký thỏa thuận chuyển đổi.

伊莎貝爾資方挾「轉換同意權」為大,要求移工放棄告訴
Ban quản lý của Isabelle đe dọa rằng “quyền đồng ý chuyển đổi” là rất quan trọng và yêu cầu công nhân nhập cư từ bỏ vụ kiện

從去年(2021年)七月的罷工,11、12月的三次協調會議、2022年1月24日的陳情記者會至今,申訴的移工人數,從一開始的57人,一路掉到目前的31人。這31人,自2021年12月31日勞方依據勞基法第14、15條向資方提出解約後,至今已失業近2個月。

Kể từ cuộc đình công vào tháng 7 năm ngoái (năm 2021), ba cuộc họp phối hợp vào tháng 11 và tháng 12, và cuộc họp báo vào ngày 24 tháng 1 năm 2022, số lượng công nhân nhập cư khiếu nại đã giảm từ 57 người lúc đầu xuống còn 31 người hiện tại. 31 người này đã thất nghiệp gần 2 tháng kể từ khi phía người lao động nộp đơn chấm dứt hợp đồng với người sử dụng lao động theo Điều 14 và 15 của Luật Tiêu chuẩn Lao động ngày 31/12/2021.

如同阿瑩和幾位移工在他們的故事裡(詳附件)提到的,大家都是借了錢、花了5千多將近6千美金的仲介相關費用、得每個月付銀行利息、為了養家、以為來台灣的大公司工作可以比較有保障。結果,不但公司歧視移工、本勞移工差別待遇、移工們沒有不配合公司的權利–必須配合公司要求加班輪班排班扣薪扣假、感覺公司太過分,移工向仲介和公司反應,卻被相應不理或打馬虎眼。一直到受不了,出來申訴後,才發現這麼大的公司,居然處處違法。

Như Oánh và một số công nhân nhập cư được đề cập trong câu chuyện của họ (xem tệp đính kèm), tất cả mọi người đều vay tiền, chi hơn 5.000 đến gần 6.000 đô la Mỹ cho các khoản phí liên quan đến môi giới, và phải trả lãi ngân hàng hàng tháng. Vì nuôi gia đình, họ tưởng rằng đến làm việc trong một công ty lớn ở Đài Loan sẽ được bảo đảm hơn. Kết quả là, công ty không chỉ kì thị người lao động nhập cư mà còn có mức đãi ngộ khác biệt quá lớn dành cho lao động bản địa. Người lao động nhập cư không có quyền không hợp tác với công ty – họ phải hợp tác với các yêu cầu của công ty về thời gian làm thêm, đổi ca, xếp ca, trừ lương và trừ ngày nghỉ. Cảm thấy rằng công ty quá quá đáng, người lao động nhập cư đã phản hồi lại với môi giới nhưng bị phớt lờ. Cho đến khi không thể chịu đựng được nữa và bước ra tố cáo, mới phát hiện ra một công ty lớn như vậy mà vi phạm pháp luật ở khắp mọi nơi.

資方和仲介在知道移工申訴後,便各別叫移工到房間講話,用各種軟硬招式,要移工放棄;更有移工在參加2次協調會,看見連勞工局都不幫移工後,在家裡的壓力下,選擇放棄申訴雇主,以求可以轉換雇主。

雇主擁「轉換同意權」為大的制度設計,讓連多處違法的資方,也可以繼續老神在在— 只要時間拖久,移工便會放棄。移工放棄後,不但不會被罰款,連積欠的薪資等費用,都可以因移工放棄訴訟,而無庸賠償。

Khi người sử dụng lao động và môi giới biết về những kiện cáo của người lao động nhập cư, họ đã gọi người lao động di cư đến để nói chuyện trong phòng, sử dụng nhiều chiêu trò mềm mỏng và cứng rắn khác nhau để yêu cầu người lao động từ bỏ; thậm chí người lao động nhập cư đã tham gia hai cuộc họp phối hợp và thấy rằng ngay cả cơ quan lao động cũng không giúp được gì cho người lao động nhập cư, dưới áp lực gia đình, họ đã chọn từ bỏ kiện cáo, chỉ mong được đổi chủ.

Người sử dụng lao động có một hệ thống được thiết kế gọi là “quyền đồng ý chuyển đổi”, để ngay cả những người sử dụng lao động đã vi phạm pháp luật ở nhiều nơi vẫn có thể tiếp tục nhởn nhơ – miễn là thời gian kéo dài, người lao động nhập cư sẽ bỏ cuộc. Sau khi người lao động nhập cư bỏ cuộc, họ không những không bị phạt mà thậm chí số tiền lương còn nợ và các chi phí khác có thể vì người lao động nhập cư từ bỏ tố tụng mà không cần phải bồi thường.

勞政主管機關這麼長的「調查程序」,不僅沒有還給移工正義,反倒實際上幫助了違法的資方。因為長時間無薪的壓力,很容易使移工投降給要移工承認雇主沒有違法才簽同意轉換的資方。 圖為移工簽署放棄申訴同意書。

先轉換 後懲處– 保障爭議移工不被行政程序侵害權利
Chuyển đổi trước, sau đó trừng phạt – để đảm bảo rằng quyền lợi của những người lao động nhập cư tranh chấp không bị xâm phạm bởi các thủ tục hành chính

大部分以公文要求廢聘(即,非「合意轉換」的案件),多是雇主違法或侵害勞工基本權在先、不同意轉換在後。因此,勞動部表示, 在爭議調查後,如果雇主違法,會廢聘,勞工可轉換。但其實,自從有了(為雇主保留名額考量的)〈勞動發管字第11005002511 號函〉,如果「雇主無違法」(不論協調會上“合意無違法”或罕見的“調查無違法”),勞工也可轉換。近日甚至有印尼勞工案件,在去年8月爭議協調、11月地方政府調查回文表示「尚難認定勞雇雙方有可歸責事由」。轉了一整圈後,勞動部在今年的2/14(爭議發生後的半年後)以雙方不可歸責為由,讓移工轉換。

Hầu hết các yêu cầu sa thải bằng các văn bản chính thức (tức là các trường hợp không phải là “đồng ý chuyển giao”) hầu hết là do người sử dụng lao động vi phạm pháp luật hoặc vi phạm các quyền lao động cơ bản trước, sau đó không đồng ý với việc thuyên chuyển. Do đó, Bộ Lao động cho biết sau khi điều tra tranh chấp, nếu người sử dụng lao động vi phạm pháp luật sẽ bị sa thải và có thể chuyển lao động. Nhưng trên thực tế, kể từ khi có “Văn thư số 11005002511 của Lao động Phát Quản Tự” (dành cho người sử dụng lao động để bảo lưu số lượng người), nếu “người sử dụng lao động không vi phạm pháp luật” (bất kể “nhất trí không vi phạm” tại cuộc họp phối hợp hay trường hợp hiếm gặp là “điều tra mà không vi phạm”), lao động cũng có thể được chuyển đổi. Thậm chí gần đây đã xảy ra một vụ án lao động Indonesia, tranh chấp được điều phối vào tháng 8 năm ngoái và chính quyền địa phương vào tháng 11 cho biết “vẫn khó xác định nên quy trách nhiệm về phía người lao động hay người sử dụng lao động”. Sau 1 vòng luẩn quẩn, Bộ Lao động đã cho phép lao động nhập cư chuyển đổi vào ngày 14 tháng 2 năm nay (nửa năm sau khi tranh chấp xảy ra) với lý do cả hai bên đều không thể bị quy kết.

綜上可知,爭議移工的轉換,實可與雇主被調查的結果(含,有無違法或限制名額與否)不相關 。 也就說,調查後,不論雇主有無違法、可否歸責,其實已有爭議的移工都可能被勞動部核發轉換許可。

Tóm lại, có thể thấy rằng vấn đề tranh chấp chuyển đổi lao động nhập cư, trên thực tế và kết quả điều tra của người sử dụng lao động không liên quan (bao gồm cả việc có bất hợp pháp hay giới hạn số lượng hay không). Có nghĩa là, sau khi điều tra, bất kể người sử dụng lao động có vi phạm pháp luật hay không và có bị quy kết hay không, trên thực tế, những người lao động nhập cư đã tranh chấp có thể được Bộ Lao động cấp giấy phép chuyển đổi.

因此,為了避免調查、處分及公文書往來時間(一般半年起跳;長於一年者,不可謂少見)影響移工的工作權,甚至是爭議權的落實,因此,我們認為先同意轉換,再就資方有無違法進行調查與處分,除了避免目前移工的爭議權被行政流程扭曲、打折、剝奪;對產業勞工而言,同時也避免勞基法14、15條的權利被架空。 如此,也才能在移工權益受害的補救上,做到平衡已不平等的勞資關係。

Vì vậy, để tránh việc điều tra, trừng phạt và việc trao đổi các công văn (thường kéo dài từ nửa năm trở lên; không hiếm trường hợp dài hơn một năm) ảnh hưởng đến quyền làm việc của lao động nhập cư và thậm chí cả việc thực hiện quyền tranh chấp, chúng tôi tin rằng nên đồng ý với việc chuyển đổi trước, sau đó xem người sử dụng lao động có phạm pháp hay không rồi tiến hành điều tra và trừng phạt. Ngoài việc ngăn các quyền tranh chấp hiện tại của người lao động nhập cư bị quy trình hành chính bóp méo, giảm giá trị và tước bỏ; đối với công nhân công nghiệp, cũng tránh cho các quyền của Điều 14 và 15 của Luật Tiêu chuẩn Lao động bị không thực tế. Như thế mới có thể cân bằng mối quan hệ quản lý lao động vốn đã bất bình đẳng trong việc giải quyết các vấn đề về quyền và lợi ích của người lao động nhập cư bị hại.

附件-移工故事篇
Tệp đính kèm – Câu chuyện công nhân di cư

伊莎貝爾移工故事-阿瑩
Câu chuyện về người lao động nhập cư của Isabel – Oánh

我是阿瑩,2019年中因為家庭經濟狀況不好,與家人討論決定來台灣工作,在越南的仲介公司介紹我伊莎貝爾公司說福利好,之後我與家人湊錢繳5800美元還有其他額外費用給仲介公司讓我來台工作,我跟銀行借很多錢,每月都要付利息,所以我有很大的債務壓力。2019年7月我開始在伊莎貝爾工作,公司安排我在生產部門,為了做好工作,我很努力學習工作學習中文。

Tôi tên là Oánh, giữa năm 2019, do tình hình kinh tế gia đình không tốt, tôi bàn bạc với người nhà và quyết định sang Đài Loan làm việc. Công ty môi giới ở Việt Nam giới thiệu cho tôi công ty Isabel, nói rằng ở đó phúc lợi tốt. Sau đó, tôi và gia đình dồn tiền đóng 5.800 đô la Mỹ và các khoản phát sinh khác cho công ty môi giới để đến Đài Loan làm việc. Tôi vay ngân hàng rất nhiều tiền, hàng tháng phải trả lãi nên rất nhiều áp lực nợ nần. Tôi bắt đầu làm việc tại Isabel vào tháng 7 năm 2019. Công ty bố trí tôi vào bộ phận sản xuất, để làm tốt công việc của mình, tôi đã chăm chỉ học việc và học tiếng Trung.

按照公司的規定星期六日是休假日,但是從2019年8月中秋節開始有很多工作,公司叫我們星期六日甚至國定假日也要去工作,但按照公司的規定星期六日是休假日,但是從2019年8月中秋節開始有很多工作,公司叫我們星期六日甚至國定假日也要去工作,但算是正常上班不算假日加班,台灣人假日上班加班費會照勞基法算,我們越南人卻沒有,且在部門裡面所有比較重的工作都是分給越南人做,這是一種不平等對待。

Theo quy định của công ty thì thứ 7 và chủ nhật là ngày nghỉ nhưng từ tết trung thu tháng 8 năm 2019 công việc rất nhiều, công ty bảo chúng tôi đi làm cả thứ 7 và chủ nhật kể cả ngày nghỉ lễ nhưng tính là đi làm bình thường chứ không tính là làm thêm ngày lễ. Người Đài Loan làm thêm giờ ngày lễ thì lương làm thêm tính theo Luật tiêu chuẩn lao động, còn người Việt Nam chúng tôi thì lại không có. Hơn nữa, mọi công việc nặng nhọc trong bộ phận đều giao cho người Việt Nam làm, đây là một loại đối xử bất bình đẳng.

當公司沒有工作主管就安排我們排休扣年假,如果沒有年假就扣薪水。2019年12月我來公司工作才6個月,那時候沒有工作,公司和仲介就逼我們回越南,我們不同意,因為我們很擔心才剛來台灣不久,我們的債務沒還完多少,回去沒有薪水可以還債。但仲介公司叫我們每個人輪流單獨叫到辦公室,恐嚇我們如果沒回越南就被公司開除,我們哭著拜託他們不要叫我們回越南,我們說我們還有很多債務要還,但他們繼續恐嚇我們帶給我們很大壓力,最過分的是他們逼我們寫切結書,內容是要寫我同意配合公司回國。

Khi công ty không có việc, người quản lý sẽ bố trí cho chúng tôi nghỉ và trừ tiền nghỉ Tết, nếu không có nghỉ Tết sẽ trừ lương. Tháng 12 năm 2019, tôi mới làm việc tại công ty được 6 tháng, lúc đó không có việc làm, công ty và môi giới bắt chúng tôi về Việt Nam, chúng tôi không đồng ý vì lo chúng tôi mới sang Đài Loan chưa được bao lâu và cũng chưa trả nợ được bao nhiêu, về rồi sẽ không có tiền lương để trả nợ. Nhưng công ty môi giới bảo chúng tôi lần lượt từng người đến văn phòng và dọa sẽ đuổi việc nếu không về Việt Nam. Chúng tôi khóc lóc van xin họ đừng bắt chúng tôi về Việt Nam, nói rằng chúng tôi nợ nần chồng chất còn phải trả nhưng họ vẫn tiếp tục đe dọa khiến chúng tôi rất áp lực. Quá đáng nhất là họ bắt chúng tôi phải viết bản cam kết, nội dung viết rằng tôi đồng ý hợp tác với công ty về nước.

我受不了壓力下被公司逼回國,2021年1月回越南到2021年3月回公司工作,合約期限就少了2個月,回去也沒有薪水。當我回到公司工作,比我早進公司工作的人都被叫回國了,其中有兩個人因為疫情關係,他們被逼回越南6個月。當時部門只有我一個越南人,我每天都被分配到烤爐製作餅乾,工作很熱很累,還要搬送原料到機台上面,比較重的工作都是越南人負責,後來我手痛去看醫生,醫生說我因為長期做很重的工作受傷了,我有跟部門的負責人反映我手受傷,但是他只回我因為沒有人做一定要我做,我跟他說台灣人也可以做為什麼你說沒人做,主管不理會我,但因為我的債務很多所以我沒辦法只好選擇忍痛繼續工作。

Tôi không chịu được áp lực và bị công ty buộc phải về nước. Tôi về Việt Nam vào tháng 1 năm 2021 và trở lại làm việc tại công ty vào tháng 3 năm 2021, thời gian hợp đồng bị giảm đi 2 tháng, về nước cũng không có lương. Khi tôi trở lại làm việc ở công ty, những người vào làm sớm hơn tôi đều buộc về nước, hai người trong số họ bị ép phải về Việt Nam 6 tháng vì dịch bệnh. Lúc đó, tôi là người Việt Nam duy nhất trong bộ phận, ngày nào cũng được phân công vào lò làm bánh, công việc rất nóng và mệt, phải vận chuyển nguyên liệu vào máy, công việc nặng nhọc toàn do người Việt Nam phụ trách. Sau đó, tôi bị đau tay, bác sĩ nói tôi bị thương do làm việc nặng lâu ngày, tôi có nói với người phụ trách khoa là tay tôi bị thương, nhưng anh ta chỉ bảo là phải làm vì không ai làm. Tôi nói với anh ta rằng người Đài Loan cũng làm được, sao anh lại nói là không ai làm mà quản lý không vẫn hiểu cho tôi. Nhưng vì nợ nần chồng chất nên tôi không có lựa chọn nào khác ngoài nén đau và tiếp tục làm việc.

在公司所有事情跟越南勞工有關的,都由公司自己決定,不會與越南勞工溝通意見,像中秋節很多工作的時候,會要求我們從早上7點30工作到隔一天早上2、3點,但沒有工作的時候會被排休扣錢,很多被扣的款項都不知道什麼原因被扣,也沒通知我被扣,直到2021年7月公司給我們壓力越來越大,還帶給我們很多過分的問題,我站出來講話,他們就說我是帶頭弄得亂七八糟,仲介公司決定開除我和另外一個朋友,還好其他越南勞工支持我們。

Ở công ty mọi việc liên quan đến lao động Việt Nam đều do công ty tự quyết định, không bàn bạc xem ý kiến của lao động Việt Nam. Ví dụ như Tết Trung thu nhiều việc thì yêu cầu chúng tôi làm từ 7 giờ. : 30 giờ sáng đến 2-3 giờ sáng hôm sau, nhưng không có việc thì bị cho nghỉ trừ tiền, nhiều khoản bị trừ không rõ lý do, cũng không báo cho tôi biết việc bị trừ. Cho đến tháng 7 năm 2021, công ty ngày càng gây áp lực lớn hơn và còn mang đến cho chúng tôi nhiều vấn đề quá đáng, tôi đứng ra phát biểu thì họ cho rằng tôi là người cầm đầu làm loạn, môi giới quyết định sa thải tôi và một người bạn khác, nhưng rất may những người lao động Việt Nam khác đã ủng hộ chúng tôi.

去年7月我們罷工是因為我們要爭取我們的權力,公司請勞工局來開會時,我們跟勞工局反映公司的違法,勞工局說公司這樣做是錯的,但是後來我們只有收到公司還給我們錢是5、6月份被排休的錢,4月份的錢公司說會算要還我們,我們有問甚麼時候付4月份以前的錢,公司回答甚麼時候會付公司會再通知,就沒有再回答我們,公司一再不理會跟拖延我們的問題,讓我們很生氣。

即使我們都知道公司違法,但我們沒有辦法也不知道怎麼辦,直到我們請NGO協助幫我們跟勞工局反映,2021年11月開協調會勞工局也沒處理,雇主也不處理,還在欺負我們,我們希望勞動部勞工局幫助我們,不要幫他們欺負我們。

台灣是個很值得來工作的地方,但我們很不幸遇到這樣的雇主,從2021/12/31因為公司違反所以從這天開始我停止工作,現在我的契約剩下32個月,我相信台灣的法律會還我們清白,希望我們的事情盡速處理好。

Chúng tôi đã đình công vào tháng 7 năm ngoái vì muốn đấu tranh cho quyền lợi của mình, khi công ty mời phòng lao động đến họp, chúng tôi đã phản ánh với phòng lao động về hành vi phạm pháp của công ty, phòng lao động nói công ty làm như thế là sai. Nhưng sau đó chúng tôi chỉ nhận được tiền hoàn lại từ công ty là số tiền bị cho nghỉ trừ lương vào tháng 5 và tháng 6. Công ty nói rằng khoản tiền trong tháng 4 sẽ được hoàn trả cho chúng tôi. Chúng tôi hỏi khi nào thì trả tiền trước tháng 4, công ty trả lời khi nào trả thì sẽ thông báo cho chúng tôi, nhưng sau đó thì không trả lời chúng tôi nữa. Công ty liên tục phớt lờ và trì hoãn vấn đề của chúng tôi, khiến chúng tôi rất bức xúc.

Mặc dù chúng tôi đều biết công ty vi phạm pháp luật nhưng chúng tôi không còn cách nào và không biết phải làm gì. Cho đến khi chúng tôi nhờ NGO giúp chúng tôi phản ánh với Cục lao công, Họp đàm phán tháng 11 năm 2021, Cục lao công cũng không giải quyết, chủ lao động cũng không giải quyết, còn bắt nạt chúng tôi. Chúng tôi mong rằng Cục Lao công của Bộ Lao động sẽ giúp đỡ chúng tôi chứ đừng giúp công ty bắt nạt chúng tôi.

Đài Loan là một nơi rất đáng để đến làm việc, nhưng chúng tôi rất không may gặp phải người chủ như vậy. Tôi đã nghỉ việc từ ngày 31/12/2021 vì hành vi vi phạm của công ty. Hiện tại hợp đồng của tôi còn 32 tháng, tôi tin rằng Luật pháp Đài Loan sẽ trả lại sự trong sạch cho chúng tôi và hy vọng rằng vấn đề của chúng tôi sẽ được giải quyết sớm nhất.

伊莎貝爾移工故事-阿緣
Câu chuyện về người lao động nhập cư của Isabel-Duyên

2014年6月我到伊莎貝爾公司工作,爸媽為了讓我到這家公司工作,欠一大筆銀行債務支付5900美元仲介費。到公司工作後我被分配到煮餡的工作,雖然很熱工作很重很累,但是我知道我能來台灣工作是因為我爸媽要很辛苦工作才可以讓我來台灣工作,所以我很努力工作每天都加班,甚至加班到一個月230個小時,還沒算六日加班,因為公司沒照勞基法把六日當作加班日。

2021年5月我們這組主管們決定要我們輪班,那時候執行長到我們的部門跟我們說如果我們輪班我們會給我們每個月5000元津貼,但我們看到薪資單發現沒有收到錢,我們去問主管,主管說不付津貼了,我明明就有輪班,總共薪水卻被扣快一個月薪水,我覺得公司怎麼可以這麼不守承諾,當員工問公司,公司解釋不清楚,然後執行長來跟我們開會還摔桌子,讓我覺得公司位置比較小的人講話沒人聽,上面主管講話又不守信任,還發脾氣對員工,非常不對。

Tháng 6 năm 2014, tôi đến làm việc tại công ty của Isabelle, bố mẹ tôi vì muốn cho tôi vào làm việc tại công ty mà vay ngân hàng một khoản lớn để trả 5.900 USD phí môi giới. Sau khi vào làm việc ở công ty, tôi được phân công việc nấu nướng, mặc dù trời rất nóng và công việc nặng nhọc, mệt mỏi nhưng tôi biết bố mẹ tôi phải rất vất vả mới cho tôi sang Đài Loan làm việc được, nên tôi rất nỗ lực làm việc và làm thêm giờ mỗi ngày, thậm chí lên đến 230 giờ một tháng, không tính làm thêm thứ 7 chủ nhật, vì công ty không tính cuối tuần là ngày làm thêm theo Luật tiêu chuẩn lao động.

Vào tháng 5 năm 2021, nhóm quản lý của chúng tôi đã quyết định yêu cầu chúng tôi làm việc theo ca. Khi đó, Giám đốc điều hành đến bộ phận của chúng tôi và nói với chúng tôi rằng nếu chúng tôi làm việc theo ca, họ sẽ cho chúng tôi trợ cấp hàng tháng là 5.000 tệ, nhưng chúng tôi thấy bảng lương không nhận được tiền, chúng tôi đi hỏi quản lý thì quản lý nói không trả phụ cấp nữa, tôi rõ ràng có làm theo ca, nhưng tổng cộng bị trừ gần một tháng lương. Tôi nghĩ sao công ty có thể không giữ lời hứa như thế, khi nhân viên hỏi công ty, công ty không giải thích rõ ràng, sau đó CEO đến họp với chúng tôi và ném bàn khiến tôi cảm thấy không ai nghe những người ở vị trí thấp trong công ty nói, họ còn nổi nóng với nhân viên, điều này cực kỳ không đúng.

伊莎貝爾移工故事-阿灣
Câu chuyện về người lao động nhập cư của Isabel – Loan

我2019年7月來台灣伊莎貝爾公司上班,我被分配到體驗管部門工作,這是很特別的部門,是讓客人參觀,如果沒有客人來參觀,就沒有工作可以做,當沒有工作時,組長就會安排我休息,有年假就扣年假,有補休就扣捕休,有特休就扣特休,如果都沒有就會扣薪水,加班的時數會用來補休,都沒有問過我們同不同意這樣做。

公司分配我到這個部門不管我有沒有同意,國定假日都要去工作。大約2021年8、9月時中秋節,公司有很多加班,我的加班時數被換成補休,我領到的薪水跟我工作的時數差很多,我覺得我被剝削,我跟組長反映他們都不處理,他們覺得我很煩。因為疫情影響沒客人參觀,我沒工作,所以那段時間我被排休、被扣錢,例如2021年3、4、5月我被扣錢,而且都不知道被扣的那些錢是甚麼原因。

2021年9月,我上班的時候不小心手被割到,我要去醫院縫傷口,因為受傷嚴重無法工作, 我不知道我受傷可以休息幾天、會被扣薪水嗎?公司沒有人關心我,我有問組長,他沒有回覆我,沒有告訴我可以休養多久,休養時間會不會被扣薪水也沒跟我說,他給我的態度是好像我帶給他很多麻煩,我受傷休息四天不敢多休息因為怕被扣錢,受傷雖然很痛我還是忍痛去上班,沒想到,我休息的四天薪水還是被扣錢,即使那四天裡面其中有兩天是排休的,兩天排休也還是扣錢。

Tôi đến Isabel Đài Loan làm việc vào tháng 7 năm 2019. Tôi được phân công làm việc ở bộ phận quản lý trải nghiệm, đây là bộ phận rất đặc biệt, dành cho khách đến tham quan, nếu không có khách đến thăm thì sẽ không có việc gì để làm. Khi không có việc gì thì trưởng nhóm bố trí cho tôi nghỉ ngơi, nếu có nghỉ tết thì trừ tiền nghỉ tết, nếu có nghỉ bù thì trừ tiền nghỉ bù, nếu có nghỉ phép đặc biệt thì trừ nghỉ phép đặc biệt, nếu không có gì thì trừ lương, số giờ làm thêm dùng để bù nghỉ, tất cả đều không hỏi xem chúng tôi có đồng ý làm như vậy hay không.

Công ty đã phân công tôi vào bộ phận này, bất kể tôi có đồng ý hay không, tôi phải đi làm vào những ngày nghỉ lễ. Khoảng tháng 8 và tháng 9 năm 2021, trong dịp Tết Trung thu, công ty tăng ca nhiều, số giờ làm thêm của tôi được chuyển thành bù nghỉ, mức lương tôi nhận được chênh lệch rất nhiều so với số giờ làm việc, tôi cảm thấy mình bị bóc lột. Tôi phản ảnh với tổ trưởng nhưng họ không xử lý, họ cho rằng tôi rất phiền. Do ảnh hưởng của dịch bệnh không có khách, tôi không có việc nên tôi bị sắp xếp cho nghỉ và bị trừ tiền trong thời gian đó, ví dụ tháng 3, 4, 5/2021, tôi bị trừ tiền, còn không biết lý do số tiền đó bị trừ.

Tháng 9 năm 2021, tôi không cẩn thận bị đứt tay khi đang đi làm, phải vào bệnh viện khâu vết thương, do vết thương quá nặng nên tôi không thể làm việc được, không biết tôi bị thương thì được nghỉ mấy ngày, có bị trừ lương hay không? Không ai trong công ty quan tâm đến tôi, tôi đã hỏi trưởng nhóm, nhưng anh ta không trả lời, không nói cho tôi biết tôi có thể nghỉ dưỡng thương bao lâu, thời gian nghỉ dưỡng thương có bị trừ lương hay không. Thái độ của anh ta với tôi như thể tôi đã gây ra cho anh ta rất nhiều rắc rối. Tôi bị thương nằm nghỉ bốn ngày không dám nghỉ thêm vì sợ bị trừ tiền. Mặc dù vết thương rất đau nhưng tôi vẫn chịu đau đi làm, không ngờ tiền lương của tôi trong bốn ngày nghỉ vẫn bị trừ, mặc dù hai trong bốn ngày này là ngày được nghỉ, hai ngày vốn được xếp lịch nghỉ mà vẫn bị trừ tiền.

伊莎貝爾移工故事-阿垂
Câu chuyện về người lao động nhập cư của Isabel-Thuỳ

我2020年到伊莎貝爾公司工作,11月禮拜天有加班,但是公司沒有按照勞基法給付加班費給我們,只有付一小時一百塊,到2021年也一樣沒有改變,我的公司是按指紋計算上班跟下班時間,有幾個月我們六日去上班公司不讓我沒按指紋與打卡,因為公司被COSCO來訪後,知道按指紋或打卡加班公司會被罰錢,就不讓我們工作被記錄下來。

還有幾個月我們禮拜天有來上班,但是公司沒有付我們加班費,我有找公司主管反映,但他們只回我說會幫我問,但整個月都沒回應,很多次都說他們忘記去問,直到我問很多次,他們才跟我們說下個月會補給我,但公司只補這個月,到下個月又少,2021年公司沒有工作,叫我們排休,公司說會重新再算薪資給我們,但是公司這一組有付錢,別組就沒有付,我們有反應給仲介說公司沒付我們這組薪資,雖然我們已經很多次向仲介申訴公司,但仲介與雇主都沒有處理問題,我們實在很生氣,所以決定開記者會,想讓媒體知道公司的問題,讓社會大眾看到伊莎貝爾這麼大的公司沒有按照勞基法的問題。

現在案件拖很長時間,讓我們覺得很累,壓力很大,我們家人知道我們申訴,家人很擔心,因為經濟的壓力和等待太久了,讓我們覺得很累很想放棄退出申訴,但是後來我們覺得要堅持下去,不想要雇主欺負我們欺負之後來公司的其他人,不想讓雇主和勞工局不遵守台灣的法律,我希望勞動部盡速讓我們轉換,不要讓公司欺負我們,希望台灣人支持移工的權利,讓不只是伊莎貝爾公司,還有其他公司要尊重法律遵守勞基法規定,謝謝。

Tôi làm việc cho Công ty Isabel vào năm 2020. Tôi có làm thêm vào các ngày Chủ nhật trong tháng 11, nhưng công ty đã không trả tiền làm thêm giờ cho chúng tôi theo Luật Tiêu chuẩn Lao động, chỉ 100 Đài tệ mỗi giờ. Đến năm 2021 cũng không thay đổi, công ty của tôi ấn dấu vân tay để tính giờ đi làm và tan làm. Có mấy tháng chúng tôi đi làm cả thứ 7 chủ nhật, công ty không cho chúng tôi ấn dấu vân tay và quẹt thẻ, vì sau khi COSCO đến thăm, biết rằng công ty sẽ bị phạt tiền nếu ấn dấu vân tay hoặc quẹt thẻ làm thêm, nên không để công việc của chúng tôi bị ghi lại.

Còn có những tháng chúng tôi đến làm vào chủ nhật nhưng công ty không trả tiền làm thêm giờ, tôi có tìm quản lý công ty phản ánh nhưng họ chỉ trả lời là sẽ giúp tôi hỏi nhưng cả tháng sau cũng không trả lời, rất nhiều lần đều nói là họ quên đi hỏi. Cho đến khi tôi hỏi rất nhiều lần, họ mới bảo tháng sau sẽ bù cho tôi nhưng công ty chỉ bù tháng này thôi, đến tháng sau lại ít. Năm 2021 công ty không có việc nên họ bảo chúng tôi nghỉ, công ty nói sẽ tính lại lương cho chúng tôi, nhưng công ty trả tiền cho nhóm này thì không trả cho nhóm khác. Chúng tôi phản hồi với môi giới rằng công ty đã không trả tiền cho nhóm của chúng tôi. Mặc dù chúng tôi đã khiếu nại với môi giới nhiều lần nhưng môi giới và chủ vẫn không giải quyết vấn đề. Chúng tôi thực sự rất tức giận cho nên quyết định mở cuộc họp báo, để truyền thông biết được vấn đề của công ty, cho công chúng xã hội nhìn thấy một công ty lớn như Isabel đã không tuân theo Luật Tiêu chuẩn Lao động.

Bây giờ vụ việc kéo dài khiến chúng tôi rất mệt mỏi và áp lực, gia đình biết tin chúng tôi kiến nghị, gia đình rất lo lắng, vì áp lực kinh tế và chờ đợi quá lâu nên chúng tôi cảm thấy rất mệt mỏi và muốn từ bỏ và rút kháng nghị, nhưng sau đó chúng tôi thấy rằng phải tiếp tục kiên trì. Chúng tôi không muốn người chủ bắt nạt chúng tôi và bắt nạt những người khác đến công ty sau này. Chúng tôi không muốn người chủ và Cục lao động không tuân thủ luật pháp của Đài Loan. Tôi mong Bộ Lao động cho chúng tôi đổi chủ càng sớm càng tốt, đừng để công ty bắt nạt chúng tôi. Tôi mong người dân Đài Loan ủng hộ quyền lợi của người lao động nhập cư, để không chỉ Isabel, mà còn các công ty khác phải tôn trọng pháp luật và tuân thủ luật tiêu chuẩn lao động, xin cảm ơn.

%d 位部落客按了讚: